Tự thưởng cho mình nhân dịp 20/10 quyển " Trả lại nụ hôn " - Ký của
Dương Thụy. Một trong những thể loại sách yêu thích của mình là "Ký sự" .
Ký sự của Dương Thụy thành thật mà nói thì chưa có độ sâu về phân tích ,
dừng ở cảm nhận đơn thuần, Mình thích quyển "Venise và những cuộc tình
Gondola" - ký sự cùng loại, cùng tác giả hơn.
Nhưng không hề
tiếc khi mua quyển " Trả lại nụ hôn" vì nó làm thức dậy những kỷ niệm ấu
thơ, về một nơi thân thuộc. Gdansk . Thành phố biển của Ba lan, nơi
mình yêu với cả trái tim. Đọc mà nhớ, nhớ rồi đọc lại thấy chưa trọn
vẹn. Dương Thuỵ chỉ đi qua Gdansk còn Gdansk với mìn là cả một thời để
nhớ, là tháng ngày đẹp đến đau đáu.
Gdánsk trong mình là thành
phố giàu đau thương nhưng có sức sống mãnh liệt. Là những khu phố cổ
được phục chế tài tình hầu như không thể nhận ra dấu ấn sửa chữa. Là nơi
bình yên với nhiều bảo tàng, nhà thờ và rất nhiều cây xanh. Là ngôi
trường số 67 mang tên vị thuyền trưởng Ba Lan vĩ đại Tadeusz , đầy hoa
mận trắng mỗi mùa xuân, " Pan Tadeusz na Zabi Krów" - Ngài Tadeusz trên
đống quạ và ếch
(tại trường nằm trên phố Zabi-krow; Zabek : con ếch, Krów - con quạ)
Yêu lắm những con đường nhỏ lát đá trong khu phố cổ, đẹp như trong
truyện cổ tích. Những cánh rừng chen lẫn những khu dân cư. Nhiều sân
chơi(cứ bốn toàn nhà lại có một cái cho trẻ con). Gdánsk không
chỉ có những toà nhà Gotíc mà còn là khu cảng biển ( không lớn lắm do
cảng nước sâu Gdynia phát triển), phát triển ngành công nghiệp đóng tàu (
một trong hai trung tâm đóng tàu của Ba Lan) , khu căn cứ hải quân
trong vùng Baltic. Từ Gdynia chỉ mất 1 tiếng tàu thuỷ để dến mũi Helm (
nơi đầu tiên quân Đức đổ bộ vào Ba lan, bắt đầu chiến tranh thế giới lần
thứ 2), 30 phút tầu điện đến Sopot ( Đại nhạc hội rock hàng năm tổ chức
tại đây). Gdánsk có vài trường đại học trong đó Đại học Bách Khoa
Gdánsk yêu quí của Papa.
Về Gdánsk, nhiều thứ để nói lắm hay tại mình yêu nơi đấy quá cái gì cũng muốn nhớ lại nhỉ.
.
Nhưng nhớ nhất ở đây là những con người . Người Ba lan nhìn chung chân
thành, nồng hậu, sùng đạo ( Cơ đốc giáo). Nhớ lắm sáng chủ nhật nhìn
người nối người đi lễ ở nhà thờ gần nhà, thanh bình và thành kính. Lắm
lúc bon chen theo mấy đứa bạn học vào nhà thờ Đức mẹ Maria để cảm giác
yên ả bao trùm khắp mọi cảm xúc.
( Nhà ga Gdánk - nơi đầu tiên mình đặt chân xuống, nơi Gdánsk giã từ chưa hề gặp lại)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét